Học cách làm giàu - Bí quyết để trở thành triệu phú: Phần 1

pdf
Số trang Học cách làm giàu - Bí quyết để trở thành triệu phú: Phần 1 86 Cỡ tệp Học cách làm giàu - Bí quyết để trở thành triệu phú: Phần 1 4 MB Lượt tải Học cách làm giàu - Bí quyết để trở thành triệu phú: Phần 1 2 Lượt đọc Học cách làm giàu - Bí quyết để trở thành triệu phú: Phần 1 31
Đánh giá Học cách làm giàu - Bí quyết để trở thành triệu phú: Phần 1
4.6 ( 8 lượt)
Nhấn vào bên dưới để tải tài liệu
Đang xem trước 10 trên tổng 86 trang, để tải xuống xem đầy đủ hãy nhấn vào bên trên
Chủ đề liên quan

Nội dung

D io CÔNG BĨNH - MINH Đ lic biên soan Bâj h°zẴđẩ trâ thành BÀI HỌC ĐÊ TRỚ THÀNH TRIỆU PHÚ ĐÀO CÔNG BÌNH - MINH ĐỨC biên soạn BÀI HỌC ĐE TRỞ THÀNH TRIỆU PHÚ NHÀ X U Ấ T BẢN PHỤ N ữ Ổ7I-, ất cả chứng ta sinh ra trên trái đất này, cùng nhau đi trên đường đồi, hướng về tương lai, kẻ nhanh, ngưòi chậm, mỗi ngươi đều đem theo những hoài bão, những ước mơ của riêng mình. Để rồi, năm tháng phôi pha, kiểm lại, biết bao người thất bại. Và thất vọng. Khi mái tóc đã trắng bụi thơi gian, sức tàn, lục kiệt, một sô người không còn vượt được cả những thất vọng và khổ đau của mình, đã tìm đến cái chết để giải thoát. Cồn phần đông chúng ta, để trả lòi câu hỏi vì sao, đã bấu víu lây lơi giải đáp làm yên lồng mình như một chiếc phao cứu nạn: SÔ PHẬN. Sô phận đã an bài! Hay triết lý hơn, như một nhà thơ đã viết: B ể thảm mênh mông sóng ngập trời Khách thuyền chèo m ột lá thuyền chơi Thuyền a i ngược gió, a i xuôi gió? Coi lạ i cũng nhau b ế thảm thôi. CÓ THẬT THẾ CHĂNG? Nhà triệu phú trong cuốn sách này bảo bạn: A n h có b iết k h ô n g . n hữ n g gì m à m ôt con người m on g ước, n hữ n g đ iều m à a n h ta tin tưởng. a n h ta đ ều có th ể thự c h iện đư ợc! H ãy k h á m p h á xem , a n h là a i, a n h thự c sự là ai? CÓ THẮT THÊ CHĂNG? Trong dáng vẻ của một câu chuyện tâm tình giữa một nhà triệu phú kỳ dị, giàu sang đến tột đỉnh, với một chàng thanh niên thất bại trong sụ nghiệp, đang giãy giụa vuợt qua khó khăn BÀI HỌC ĐE TRỞ THANH TRIỆU PHÚ sẽ dem lại cho chúng ta một cách nhìn khác về con nguôi mình, về những nỗi đau trần thê của mình, chỉ cho chúng ta cách sống tích cực. Không hiểu sao tôi cứ tin rằng, mỗi khi bạn thất vọng, mỗi khi bạn cạn kiệt lồng tin về những ước mơ của mình, cuốn sách này sẽ giúp bạn vượt qua mọi gian khó, nâng buớc bạn đi lên. Và vì vậy: Vói tất cả tấm lòng mến yêu, Nhà xuất bản trân trọng giói thiệu với bạn cuốn sách này. NHÀ XUẤT BẢN PHỤ NỮ CHUÔNG 1 LẠC LÕNG c / h ú c giấc trong căn hộ chung cư nhỏ hẹp bùa bãi của mình, john Blake, chàng thanh niên ba mưcri hai tuổi thấp bé nhung đầy sinh lục, mói biết rằng đã chín giờ ruõi sáng. Trễ mất rồi. Hoặc cái đồng hồ báo thúc không chạy, hoặc chàng đã quên để giờ. Không kịp tắm, chàng vã nưóc lạnh vào mặt, chải so mái tóc, nuôt vội một viên vitamin c, rồi thây mình cần có thêm nghị lục để chông chọi trong ngày, chàng nuốt thêm viên thứ hai, rồi thêm viên thứ ba đê lây hên. x ỏ vội bộ quần áo đã mặc hồi đêm mà chàng vút bừa trên ghế, và vì cái cà vạt vẫn còn thắt quanh cổ áo, chàng đã tròng luôn trọn bộ vào đẩu như mặc áo len. Chiếc Mustang mui xếp đòi 65 cũ kỹ mà chàng thường chăm chút không chịu nổ máy làm chàng cảm thấy thất vọng. Nó chỉ chịu chạy sau bôn năm luợt đề lại. Chàng nghĩ "chắc sắp đến lúc minh chỉ muôn nằm nướng trên giường". Tại công ty Quảng cáo Gladstone chiếm trọn cả một cao ốc cũ, mới tân trang trên đại lộ Madison, noi mầy năm nay ]ohn Bài học để trở thành triệu phú làm việc trong cuang vị một nguời soạn thảo văn bản, cô thư ký Louise chào đón chàng vói một cái nhìn lo lắng. "Nãy giò anh ở đâu vậy? Ông Gladstone đang giận điên. Ồng ấy đã tìm anh khắp noi. Cuộc họp theo kê hoạch bắt đầu trong năm phút nữa, mà ông ây chỉ muôn anh đến sóm cùng với ông Gate". "Đồng hồ báo thức bị hư", Ịohn thì thào rồi biến vào phòng mình và bắt đầu lục tìm trong đông hồ so để trên bàn, cô thư ký theo vào. "Hồ so Cooper đâu rồi?" john hỏi, lung quay về phía cô ta. 'Ó đây này", Louise đáp, mỉm cười bình thản và trao nó cho John. Đe làm việc có chất luạng, cô luôn luôn chuẩn bị mọi điều. "Cảm ơn em", chàng nói và nhận lại tập hồ sơ bằng giây bìa lớn ở trong có lô gô của công ty Cooper, một tấm hình chụp một đôi giày phải quảng cáo, và một hình chụp một đôi nam nữ. “Và cho tôi một tách cà phê" John nói thêm, tay chầm điếu thuốc. Công ty giày Cooper đã ký hợp đồng thuê công ty Gladstone quảng cáo một kiểu giày đàn ông mới, có đ ế ẩn kín đáo giúp người đi giày cao thêm năm bảy phân. Tấm hình chụp, dựa trên ý của John, diễn tả một phụ nữ thanh lịch và rất cao đang đi trên đại lộ sô 5, nàng nháy mắt với một người đàn ông được cao lên tương xứng vì đá đi giày Cooper. Vân đề bây giờ là dòng chữ thuyết minh sẽ phải duyệt trong cuộc họp sáng nay. Người đề xuất là Ịohn, mà chàng thì chưa viết được chữ nào. Chàng đã không thể nghĩ được gì, dù mấy năm nay chàng vẫn được xem là tay viết xuât sắc nhất công ty. Lạc lõng 9 Chàng bồn chồn bập bập điếu thuốc, cô tìm cảm hứng sáng tạo đang rong choi đâu đó. Nhung tâm trí chàng hoàn toàn trống rỗng, cứ như là chàng đã vắt cạn khả năng sáng tạo và tuởng tượng từ lâu rồi. Chàng xem lại nhũng mẩu ghi chép trong suôt tuần rồi, bao nhiêu là trang giấy ghi vắn tắt các đoạn văn, tựa đề, đối thoại. Không ỷ tuởng nào bật ra. Nhũng hạt mồ hôi li ti rịn trên trán. Phải có câu gì chứ, nhanh lên. Thật nhanh. Louise vừa bưng tách cà phê đen bôc khói vào phòng thì lão chủ Bill Gladstone, và theo sau lao là James Gate, cũng vừa sải chân tới. Thấp lè tè và hói trụi, lão Gladstone có một năng lực phi thường, toát ra thành nhũng tia chóp dữ dội trong đôi mắt xanh nhỏ xíu của lão. "Anh ỏ đâu ra vậy, john? Anh có biết mầy giò rồi không" lao nói đôp chát, tay gõ gcxvào đồng hồ của mình. "Anh tính giõn mặt ỏ đây hả? Vụ này là ba trăm ngàn đô la đó. Công ty không thể để tuột mất. c ả anh cũng vậy", lao nói thêm thoáng vẻ đe dọa: "Nào cho tôi coi anh đã làm được những gì". John chưa kịp trả lòi, thì lầo chủ đã chồm xuống tập hồ so, nhìn chòng chọc vào tấm hình chụp đôi nam nữ. Vừa ngạc nhiên vừa hốt hoảng, lầo hét lên: "Thuyết minh đâu? Tỏi không hiểu gì cả. Hai phút nữa là họp rồi!". 'Tôi chưa chac lam" john nói, tay chìa ra các trang ghi chép. Gladstone liếc các trang ghi chép một cách cảnh giác, hàng chục trang đặc kín nét chữ rõ ràng của John, và gầm lên "Anh muôn tôi làm gì với nhũng cái này?" James Gate, một gã rất đẹp trai có mái tóc vàng óng, và cặp mắt xanh lo, cao hon Ịohn một cái đầu, bước tới nhìn vào tác 10 Bài học để trở thành triệu phú phẩm nghệ thuật và cũng thây rằng chua có thuyết minh. Vì gầ phải đúng ra trình bày nên dĩ nhiên gầ cũng lo đến xanh mặt. john à, tôi không hiểu mây tuần rồi anh có làm sao không, nhung đúng là anh không giống như xua nữa". "Mấy tuần à..." John nghĩ. Đúng ra là mây tháng rồi - hoặc một năm cũng nên. Dạo này chàng có cảm giác bất an ghê gớm, cảm giác rằng nếu chàng cứ mãi chần chừ thì sẽ trễ mất. Chàng sẽ không còn khả năng mo mộng, như đã từng xảy ra với rất nhiều đồng nghiệp đã "chết điếng" trên đâu trường đô thị này. Chàng chỉ muôn mở một hãng riêng, hoặc là viết kịch bản phim, nhưng chàng không có can đảm đi suốt con đưòng. Chàng có cảm giác ngột ngạt và bị mắc bẫy. "Này )ohn, nghĩ ra cái gì đi chứ, đùng để bọn này bị lún!" Gladstone thét lên. "Chúng ta phải làm gì bây giờ?" Gate nói. "Còn anh nũa? Anh không nghĩ được gì à?" íão chủ độp lại Gate không phải là nguòi để nghĩ, và cái ý tưỏng phải trình bày một kê hoạch không trọn vẹn làm ga ta hoảng sợ. 'Tôi không biết, chúng ta có thê nói rằ...n...g". John không để ý nghe hai nguôi nói gì. Phản xạ nghề nghiệp đang trỏ về, và cuối cùng chàng đã tìm ra cái mình đang tìm kiếm. Chàng cẩn thận thêm vào trong tác phẩm một đầu đề viết tay đẹp mắt "Chỉ anh ấy biết là mình thấp. Và khi nàng nhận ra thì đã muộn, vì họ đều đã bỏ giày ra" ... Gladstone đọc và phá ra cười. 'Tuyệt" lao nói: 'Tuyệt thật!" Lạc lõng 11 Gate đọc và cũng cười, tuy là một cái cuời xuôi xi, cuời vì lịch sự mà thôi. Gã luôn luôn ghen ty với tài năng của john nhung gã tự an ủi mình vì đuọc lãnh lương gấp đôi và thường được tuyên dương trong công ty. "Cầu mong khách hàng cũng thích như chúng ta", Gate nói mà bụng vẫn hoài nghi. John không nói gì, cảm thây nhẹ nhõm vì đã nghĩ ra được câu thuyết minh mà lão chủ cho là tuyệt vời trong hoàn cảnh cực kỳ cam go này, giông như con ngỗng đã đẻ được trái trúng vàng. Đồng thời chàng cũng hơi thất vọng khi biết rằng để được chủ khen hay chữ, chỉ cần viết ra vài dòng chữ, những dòng chữ mà chàng cho là rất tầm thường, chẳng có gi là xuất sắc cả. "Đi thôi" Gladstone nói, tay cầm tác phẩm. “Khách đang đợi ỏ phòng họp". John theo sau lão chủ và Gate đến phòng họp. Đã có ba đại diện của công ty Cooper mặc áo vét sẫm màu ngồi nói chuyện và nhâm nhi cà phê. Sau màn bắt tay và giới thiệu, Gate vén tấm phủ tác phẩm của John mà gã đã đặt trên giá lúc vào phòng, để lộ ra kế hoạch quảng cáo mà công ty đa thảo ra. Gã đúng là bậc thầy trong việc bán những ngôn từ sáo rỗng, biên chúng thành những ý tưởng mới mẻ và độc đáo bằng cách chiếm đoạt ý tưởng của người khác, phẩn lớn là của John, một cách thoải mái đến mức không biết ngượng là gì. John uống cà phê với nỗi khó chịu dâng đẩy, một cảm giác luôn có tại những buổi họp như thê này. "Ờ, các vị nghĩ sao?" Gladstone nói sau khi Gate trình bày xong.
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.